Không hiểu các bạn thế nào nhưng mình nghĩ mình rất hiểu các bạn mình - những người đang là bác sĩ- và những người đã từng là bác sĩ cho đến ngày họ từ giã cõi đời.
Các bạn hãy đặt mình vào vị trí của một bác sĩ đối mặt với quyết định sự sống của người khác năm ăn năm thua coi sao? Hoặc chỉ là sơ suất trong kẽ tóc sẽ lấy đi...
mạng bệnh nhân...Căng thẳng lắm. Mình rất
hiểu tâm lý người bệnh và người nhà bệnh nhân là sốt ruột là lo
lắng cho bệnh tình người thân mình, của mình nhưng không có nghĩa bác
sĩ chỉ quan sát và chăm sóc cho riêng mình.
Cái bất cập trong nền y tế Việt nam là sự thiếu thốn bác sĩ thật sự- bởi trong chính sách tuyển sinh có những cái ưu tiên cho lý lịch và gia thế quá cao, để lọt vào những tên sinh viên dốt nát mà nhờ lý lịch mới chui vào được trường Y , họ không hề có một chút trách nhiệm nào về tương lai khi những thằng sinh viên dốt trở thành đồ tể bác sĩ thì sẽ nguy hiểm cho xã hội đến nhường nào. Mà cái loại này thì thật sự có rất nhiều vào cái thời bọn mình thi vào đại học, và kết quả 30 năm sau là bao nhiêu bệnh nhân chết oan vì đám bác sĩ đồ tể kia, từ vùng xa cho đến thị thành.
Bởi thế, những bác sĩ thực thụ- họ vượt qua mọi cấp độ, trình độ, kiểm tra bằng khả năng của chính họ thì thái độ làm việc và kết quả công việc của họ khác hẳn.
Mình quen các bác sĩ toàn là bác sĩ thực thụ chứ không phải đồ tể bác sĩ nên với mình , mình hiểu nghề Y là nghề nặng nhọc và đầy trách nhiệm, và nghề y đòi hỏi con người phải hoàn thiện chính xác gần như thánh vậy. Trách cũng khó mà không trách thì khổ...
Mà giờ là thời của quỷ thần nên thôi, mình kệ mẹ, tự học hỏi thêm để tự bảo vệ mình.
Lão Nguyen Phi à, thắc mắc, cãi cọ đều chả đi đến đâu, cố học được chừng nào hay chừng đó lão ạ.
Cái bất cập trong nền y tế Việt nam là sự thiếu thốn bác sĩ thật sự- bởi trong chính sách tuyển sinh có những cái ưu tiên cho lý lịch và gia thế quá cao, để lọt vào những tên sinh viên dốt nát mà nhờ lý lịch mới chui vào được trường Y , họ không hề có một chút trách nhiệm nào về tương lai khi những thằng sinh viên dốt trở thành đồ tể bác sĩ thì sẽ nguy hiểm cho xã hội đến nhường nào. Mà cái loại này thì thật sự có rất nhiều vào cái thời bọn mình thi vào đại học, và kết quả 30 năm sau là bao nhiêu bệnh nhân chết oan vì đám bác sĩ đồ tể kia, từ vùng xa cho đến thị thành.
Bởi thế, những bác sĩ thực thụ- họ vượt qua mọi cấp độ, trình độ, kiểm tra bằng khả năng của chính họ thì thái độ làm việc và kết quả công việc của họ khác hẳn.
Mình quen các bác sĩ toàn là bác sĩ thực thụ chứ không phải đồ tể bác sĩ nên với mình , mình hiểu nghề Y là nghề nặng nhọc và đầy trách nhiệm, và nghề y đòi hỏi con người phải hoàn thiện chính xác gần như thánh vậy. Trách cũng khó mà không trách thì khổ...
Mà giờ là thời của quỷ thần nên thôi, mình kệ mẹ, tự học hỏi thêm để tự bảo vệ mình.
Lão Nguyen Phi à, thắc mắc, cãi cọ đều chả đi đến đâu, cố học được chừng nào hay chừng đó lão ạ.