Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

Lảm nhảm về Tiêu đề blog của mình

Tại sao mình tự đặt ra cho mình " Chân thành& trung thực nhưng không nghiệt ngã"?
Ý niệm đó hình thành từ cái câu cha mẹ dạy cho " Học ăn , học nói, học gói, học mở"- nó cũng chính là khái niệm của đạo " Gieo nhân nào gặt quả nấy" ...
Sự chân thành là điều kiện luôn luôn phải có mặt trong tất cả mọi giao tiếp hàng ngày từ bình thường đến quan trọng, nó chứng tỏ sự tận tâm giải quyết mọi vấn đề vấp phải trong giao tiếp thường ngày- trong gia đình cũng như ngoài xã hội, chỉ có chân thành thì mọi khó khăn hay hiểu sai, hiểu lầm hay va chạm xích mích mới giải tỏa được. Điều kiện thứ hai là trung thực- trung thực với người đối diện, trung thực với chính ta, với xã hội- cho dù có thể sự trung thực ấy có thể gây ra sóng gió- nhưng sự thật thì nó sẽ luôn luôn chỉ có một , nếu dối trá thì mọi sự kiện - dữ kiện theo sau nó sẽ phải tiếp tục suy nghĩ và tạo kịch bản dối trá tiếp theo và cuối cùng là sẽ bùng nổ của cơn bão mà kẻ gieo gió sẽ gặt bão tổn thương đến chết người.
Ngoài hai điều kiện đã nói, tại sao mình lại nói đến " nhưng không nghiệt ngã" - có những sự thật nói ra có thể giết chết một mạng người hoặc vài triệu mạng người thế nên khi nói đến sự thật cũng nên cẩn trọng đó là câu " Học ăn, học nói"  phải biết cách để đối phương tiếp nhận sự thật như thế nào cho không bị sốc nặng, gây nguy hiểm, đó chính là nghệ thuật "đối thoại" . Hãy đặt hoàn cảnh vào chính ta, ta sẽ đón nhận nó như thế nào? Và từ đó hãy dùng ngôn ngữ để biểu tỏ vẫn là sự thật ấy nhưng đối phương có thể chấp nhận , chịu đựng được trong giới hạn của họ, khi nói ra hãy nói bằng trái tim nhân ái, bao dung thì dù có đau đến thế nào, đối phương vẫn còn chịu đựng nổi. Hơn nhiều cái kiểu nói nghiệt ngã thích thú vì nỗi đau mà đối phương sẽ nhận. Từ những suy nghĩ ấy mà mình mới đặt tiêu chí cuộc sống của mình là thế.
Mình thừa nhận mình hay chửi, chửi bậy, chửi tục nữa và lắm khi đốp chát thiếu suy nghĩ bởi vì mình chưa học hỏi được đến nghệ thuật thực sự của tiêu chí mình đề ra, cho nên mình còn phải học, học thật nhiều. Càng ít tổn thương người khác thì sẽ tốt cho mình thôi, cố gắng và cố gắng...Đừng vì cái tôi của mình to hơn người khác mà phải lớn giọng , ác mồm độc miệng mà chửi bới đối phương. Cái tâm tính này rất dễ nhận ra trong một vài blogger nhiều người biết đến. Có một kẻ được xưng tụng như là anh hùng nhưng hình như rất nhiều bạn đọc không nhận ra cái tính cách nanh nọc độc ác xuất hiện trong từng con chữ mà người đó dùng khi viết blog, và cứ nghĩ rằng đó là anh hùng, là can đảm. Sai lầm hoàn toàn. Một con người không có tâm ái , bao dung thì không thể là một anh hùng hay là một chính khách tử tế nổi. Nếu lỡ trở thành thế thì có là một xã hội đểu cáng ác nghiệt 100%.
Bởi thế học làm người đâu có dễ dàng đâu, khó lắm , trả bằng bao nhiêu mồ hôi, nước mắt lẫn sự đau khổ mới có thể trở thành người tử tế....Lòng dặn lòng ráng sống cho ngoan.

5 nhận xét:

  1. Hồ Lan Hương này đúng là khẩu Phật Tâm Xà , giới Blogger VN thừa biết bà thuộc hạng người nào .., Tôi hỏi thật bà có lúc nào hối hận đã thông đồng với an ninh CSVN và cô Mỹ Nghệ và Lê Trần Luật hại cô Tạ Phong Tần chưa ?! Bà và Mỹ Nghệ đã một thời tung tin cho rằng Tạ Phong Tần là tay sai Tàu Cộng v.v... hy vọng bà sám hối với những gì bà đã có hành vi ác độc với những người bà ghen ghét

    Trả lờiXóa
  2. Đã là nặc danh thì cút, con người không dám đưa chính cái mặt mình lên chả đáng đọc bài tui viết...Tiễn khách.

    Trả lờiXóa
  3. Tội nghiệp cho cái đầu chỉ có bấy nhiêu,viết bao nhiêu nơi cũng chỉ có thể viết được đến đó...Ngồi một mình la liếm tiếp đi, đừng vội vơ vào "giới blogger" cùng với mình, họ tát cho không còn cái răng ăn cháo...

    Trả lờiXóa
  4. À bà nói tui đọc cái bài này với cái còm bên dưới a?
    Thú thiệt, tui tới giờ cũng không hiểu chuyện gì giữa bà và bà Tần. Tui không biết cả 2 người lúc ban đầu.
    Giờ đây bà Tần bị tù, mẹ chết, tui thấy buồn thật nhiều.
    Cuộc đời tui đã trải qua, cũng đã cho tui nhiều bài học: chớ vội tin những người ngọt ngào với mình; có nhiều chuyện tình ngay mà lý gian . Vì vậy, tui chỉ biết im lặng quan sát và không nói gì. Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.

    Trả lờiXóa
  5. Haha, cái hình minh họa thiệt là độc!

    Trả lờiXóa