Chị là một con đàn bà đầy mâu thuẫn, chị có được đi học hành
tử tế, chị có được bố mẹ dạy dỗ cẫn thận nhưng con người chị là cả một đống một
đùm mâu thuẫn nội tại. Chị là một ngọn lửa tự do phóng túng, đéo thích bị ràng
buộc vào bất kỳ một ước lệ xã hội nào. Chị chỉ tuân thủ theo một số chỉ tiêu cơ
bản nhất của loài người là không loạn luôn. Còn lại chị đéo cần. Chị thích ngửa
ở vị trí một con đĩ ...hay làm, chị thích mở mõm gào thét chửi bới như một con
mẹ hàng tôm hàng cá. Chị cũng khoái mám đít vào cái ghế cóc lề đường đăm chiêu
như chiết dza.
Chị địt mẹ vào những trò xã giao giả vờ, nhưng bữa tiệc tùng phải uốn lồn gò khuôn vào sì líp váy bó áo nịt dzú. Chị thích tự do cho đến từng tế bào. Cho tất cả thả rông thỗn thện vẫn có nét duyên ngầm đầu dzú phơi sau làn vải áo- dzung dzinh theo bước cẳng bò..
Chị khinh cái trò lễ nghĩa vờ vịt như cục cứt trôi sông. Chị đéo thèm. Có đứa bảo chị ngông thế tội con gái chị bị người ta đánh giá. Cái địt mẹ, con người ăn nhau ở trái tim biết yêu thương chứ dính dáng gì tới ba cái mặt nạ đạo đức thít cứng cả lồn. Chị đéo cần. Con gái chị nó sống cuộc đời của nó liên quan đéo gì đời chị. Chị cho nó một trái tym và một cái đầu quả cảm, nó dùng sao chiện của nó- vẽ vời mà gắn nó chịu vì mẹ nó? Dzõ là dzấm dzớ hội tề.
Bà mẹ, chị tại dzì yêu lỡ lão Củ sâm nhà chị nên đéo khoái làm tình với thằng khác, chứ không á, chị đi mua hai củ đen châu phi có 25 đồng mà chơi cho sướng. Địt vào mặt cái đám nào ra vẻ ta khinh chị nhá. Địt vào mấy cái mặt nạ ra điều đạo đức. Lồn chị có rảnh chị tặng không chứ chả bán bao giờ. Tưởng dễ à- không dư.
Đời sống mấy mươi năm mà bỏ phí của dzời vào ba cái trò dza dzáo lễ nghĩa chả vờ. Chị. Thà dza đường ôm cột điện tụt lên tụt xuống còn hơn ngồi vảnh dzâu dê đạo mạo dza cái vẻ dạy đời- dzõ nỡm.
Sáng nay chủ nhật, chị dzảnh vì Củ sâm lau nhà ddùm chị dzồi, chị ngồi chị gõ chị chửi phông lông thế á. Chí bèo chị cũng là con mẹ mấn tự dzo tử tế.
Chị địt mẹ vào những trò xã giao giả vờ, nhưng bữa tiệc tùng phải uốn lồn gò khuôn vào sì líp váy bó áo nịt dzú. Chị thích tự do cho đến từng tế bào. Cho tất cả thả rông thỗn thện vẫn có nét duyên ngầm đầu dzú phơi sau làn vải áo- dzung dzinh theo bước cẳng bò..
Chị khinh cái trò lễ nghĩa vờ vịt như cục cứt trôi sông. Chị đéo thèm. Có đứa bảo chị ngông thế tội con gái chị bị người ta đánh giá. Cái địt mẹ, con người ăn nhau ở trái tim biết yêu thương chứ dính dáng gì tới ba cái mặt nạ đạo đức thít cứng cả lồn. Chị đéo cần. Con gái chị nó sống cuộc đời của nó liên quan đéo gì đời chị. Chị cho nó một trái tym và một cái đầu quả cảm, nó dùng sao chiện của nó- vẽ vời mà gắn nó chịu vì mẹ nó? Dzõ là dzấm dzớ hội tề.
Bà mẹ, chị tại dzì yêu lỡ lão Củ sâm nhà chị nên đéo khoái làm tình với thằng khác, chứ không á, chị đi mua hai củ đen châu phi có 25 đồng mà chơi cho sướng. Địt vào mặt cái đám nào ra vẻ ta khinh chị nhá. Địt vào mấy cái mặt nạ ra điều đạo đức. Lồn chị có rảnh chị tặng không chứ chả bán bao giờ. Tưởng dễ à- không dư.
Đời sống mấy mươi năm mà bỏ phí của dzời vào ba cái trò dza dzáo lễ nghĩa chả vờ. Chị. Thà dza đường ôm cột điện tụt lên tụt xuống còn hơn ngồi vảnh dzâu dê đạo mạo dza cái vẻ dạy đời- dzõ nỡm.
Sáng nay chủ nhật, chị dzảnh vì Củ sâm lau nhà ddùm chị dzồi, chị ngồi chị gõ chị chửi phông lông thế á. Chí bèo chị cũng là con mẹ mấn tự dzo tử tế.
Văn chương "quái dị" đọc bằng thích ...cứ chưởi loạn xạ lên cho nó văng cái chân thật lên trần đời nham nhúa nầy !!!
Trả lờiXóa