Mình
lấy Củ sâm thấm thoắt hai mươi năm, bao sóng gió, bao niềm vui
cũng như nỗi buồn thấm đẫm nước mắt. Và bây giờ mình hài
lòng với cuộc sống có chàng Củ sâm bên cạnh.
Hồi trẻ, Củ
sâm rất ham chơi, ham nhậu và cả ham làm nhưng điều khác biệt
nhất mình cảm thấy tôn trọng ổng là luôn đặt con bé Chít nhà
mình lên hàng đầu. Khác biệt hẳn với những thằng đeo đuổi
mình trước đó xa lắc muốn lấy mình nhưng muốn mình bỏ con cho
bà nuôi - Bởi thế quyết định lấy Củ sâm là chính xác và chấp
nhận vai trò làm người phụ nữ của hai cha con Chít- Củ sâm.
Củ sâm cũng thích có con, nhưng sợ sẽ phân biệt giữa Chít và
con sau nên đồng ý với vợ là không có thêm con nữa.
Với
mình, ngoài việc kiếm tiền, mình thích làm nội trợ, nấu ăn,
dọn dẹp chăm sóc mọi thứ ngăn nắp sạch sẽ. Điều này đòi hỏi
phải có sự ham thích và cả tình yêu, nếu không có thì những
chuyện này trở thành gánh nặng và cục nợ đời. May mắn, mình
có cả hai là yêu và thích.
Nấu ăn , làm món là một trong
những sở thích hàng đầu của mình- khoái nhất là khi chồng con
thử miếng đầu tiên và mình đứng chờ nghe lời nhận xét của
hai đứa nó- cứ y như là đi thi- được điểm A mặt vênh như cái
nón, điểm D mặt sụ như cái tráp.
Hòa trộn hai nền văn hóa
khác biệt không hề dễ chút nào, ít nhất bạn phải hiểu được
nền tảng của hai nền văn hóa ấy- mà ẩm thực chính là điều
đầu tiên để dắt đến sự dung hòa. Ẩm thực Việt Nam đó là các
loại gia vị nền tảng có tính chất khá đặc biệt đó là đường,
muối, nước mắm, hành tím, nghệ, riềng, gừng, rau thơm các
loại . Ẩm thực Hàn quốc đó là các loại gia vị nền tảng
chiếm hầu hết trong các món ăn : Tỏi, muối, nước tương, poiro,
hành tây, đường, quế, ớt bột và điều đặc biệt nhất khá
truyền thống mà người Hàn gọi là gia vị "Son mat"- nghĩa của
nó là mùi vị của đôi tay của người nấu được dùng trực tiếp
khi tẩm ướp, trộn gia vị vào nguyên liệu nấu ăn. Mùi vị của
tình yêu và sự chân thành đưa từ trái tim đến đôi tay và ngấm
vào thức ăn, một thứ mùi vị của "đôi tay người mẹ" ( Oma
sonmat) .
Mình sống chung với Củ sâm 20 năm, hai mươi năm mò
mẫm qua sách, qua chồng, qua mẹ chồng và bạn bè Hàn để học
hỏi cách nấu nướng món Hàn- kèm theo tình yêu của mình và san
sẻ cả tình yêu của mình cho Chít nên mình học được cách hòa
trộn ẩm thực của hai xứ khác nhau cho vừa khẩu vị của cả hai
cha con nó...Có lúc thành công, có lúc thất bại nhưng chưa bao
giờ nản chí- luôn tìm tòi và làm thêm các món mà con với
chồng gọi là "Quốc tịch phát minh" nhưng lại được khen ngon
quá...Đôi lúc, mình phải hỏi cha con nó đặt tên cho món
mới..:)))
Sống cứ thế mà hai vợ chồng mình trở thành một
lúc nào không hay, đứa này đi làm cái mà đứa kia đang nghĩ đến
giống như kiểu thần giao cách cảm...có phải hạnh phúc đó
không nhỉ?
Có những người Việt vì xích mích quan điểm chính
trị với mình mà họ lôi cả chuyện mình lấy chồng Hàn hoặc
mình làm món Hàn để chửi rủa mình một cách thậm tệ, hoặc
đem Củ sâm nhà mình ra chửi bới móc méo để hạ thấp Củ sâm
cũng như hôn nhân của mình, mình thấy tội cho họ vì sự thiếu
hiểu biết về cuộc sống cũng như khả năng nhận thức của cá
nhân họ ở giới hạn thấp mà đâm ra tị hiềm lẫn lộn.
Trên
đời đâu có chuyện không cần làm gì mà hạnh phúc tự đến
đâu..đó chỉ là huyễn hoặc. Muốn có hạnh phúc cả đôi phải đổ
mồ hôi, rơi nước mắt bao lần để hoà trộn hai nền văn hóa khác
biệt thành một nền tảng chung của cả đôi...thời gian chính là
sự trả lời...Thật sự đôi lúc thân phận của người đàn bà phải
nhún nhường một tí , khổ một tí nhưng rồi gã đàn ông cũng
sẽ biết nhún mình sau đó và mình lại lên ngôi 'vua" của
chồng...Ngộ nghĩnh.
Đôi khi Củ sâm gội đầu cho mình rồi thấy
tóc rụng, hắn rên rỉ tiếc nuối- mình thấy lòng mình chợt ấm
lạ, lại cắm đầu nấu nấu nướng nướng cho hắn đánh chén thỏa
thuê với bạn bè....Mất đi đâu đâu...
Ấy thế mà lúc mình nổi cơn cà chớn mắng Củ sâm xơi xơi- đúng là cái đồ cà chớn thật .
Sáng
nay kể chuyện với Củ sâm về cái comment bên youtube, Củ sâm bảo
mình " hơi sức đâu em chấp loại thiếu kiến thức ấy..." rồi
hắn bảo mình " Mỗi lần nhìn em trộn đồ ăn , anh thấy hãnh
diện lắm bởi vì em có đôi tay của người mẹ ( oma son mat ) mà
ít người có được kể cả phụ nữ Hàn bây giờ ...."
Lời khen tặng thật là có cánh quá...chiều nay làm thịt nướng kim chi cho Củ sâm ăn thôi!!!!!!!!!!:))))))))))
Chị thích Hương như trong entry này!
Trả lờiXóaChị Ba phải hông? em còn đang bí rị rờ rẫm với cái blog này.
Trả lờiXóa