Hôm nay nhân đọc một bài báo của Võ Đắc Danh về "chọn dâu coi bếp". Chỉ cần đọc thoáng qua là biết ngay đó một góc nhìn của một lão đàn ông châu Á. Củ sâm nhà mình , mình thiết nghĩ cũng chả khấm khá hơn là mấy.
Thân phận đàn bà sinh ra về sức khỏe đã chả khỏe hơn đàn ông, ví dụ mang vác hay làm những thứ có tính chất nặng nề trong thời gian ngắn, nhưng đàn bà trời lại phú cho cái tính bền bỉ, dẻo dai cứ thế mà làm, cuối cùng chuyện gì cũng gọn đâu vào đấy, đám đàn ông lại căn cứ trên cái đặc điểm ấy của đàn bà để mà nhìn tầm nửa con mắt, dúi đàn bà ngay vào trong cái bếp, nơi mà những giọt mồ hôi đổ ra mặn chát không ai thấy cũng như những cơn đau đâu đó mà kẻ làm đàn bà luôn tặc lưỡi " từ từ cũng hết" và cứ thế giấu nỗi đau, cơn mệt, mồ hôi nơi xó bếp để thằng đàn ông ca ngợi ba câu " đức hy sinh, tính nhẫn nhịn dịu dàng". Khốn nạn, những thàng đàn ông chấu Á kém phát triển nó như thế, khoác những mỹ từ vào vai người đàn bà để họ nhẫn nhục kéo cày như trâu suốt mấy chục năm ròng rã, cho tới khi nhắm mắt xuôi tay chắc cũng còn đau đáu " tôi là ai?" và hối tiếc " cuộc đời chưa một lần được sống làm người trọn vẹn".
Phân tích thử xem trên phương diện khoa học thì khi lau nhà, lượng calo tiêu tốn trên 1000Cal/giờ, đi bộ 1000 bước tiêu tốn 500Cal, một ngày bao nhiêu bước di chuyển của đàn bà từ bếp lên phòng, lên bếp, xuống sân, qua nhà, đi chợ...chưa kể tay xách nách mang, trong con, thức đêm, hầu chồng, hầu con, hầu bố mẹ chồng? Nếu không có sức khỏe dẻo dai thì chỉ 5 hay 10 năm là chết- ngay con trau cũng kéo cày chỉ chục năm là hết sức, huống hồ chi làm vợ ba, bốn chục năm. Không gì cực hơn cái nghề làm vợ. Bởi phải đa đoan, đa nhiệm, đa năng : làm đầy tớ, làm bảo mẫu, làm đầu bếp, làm bác sĩ gia đình, làm cô giáo dạy con, làm con điếm trên giường, làm thủ kho , làm thủ quỹ, làm công kiếm tiền, làm vườn ( nếu có) , làm bao cát cho chồng trút bực, làm hoạn thư khi chồng đi ngoại tình...ai còn biết phải làm gì thì bổ sung nhé!
Còn đàn ông châu Á : làm kinh tế kiếm tiền ( có khi ít hơn vợ) , làm chiến hữu chém gió, làm chủ nhân ông của gia đình, làm báo ( báo hại vợ nín thở) ,làm tình, ngoại tình. Hiếm khi giúp vợ việc nhà vì mất đi cái "sang" của thằng đực. Nhìn thoáng trên thống kê đã thấy ai là kẻ ít việc ngồi rỗi mà chém gió "thương vợ, yêu vợ" . Ích kỷ một cách cực đoan nhưng không bao giờ chịu nhận, cứ trét vào mồm vợ mỹ từ "Thiên chức" để trốn đi khỏi những trách nhiệm đời thường của một con người.
Nhìn thấy thân phận đàn bà Việt mình thấy thảm thương, chả đâu mà lấy con vợ về đồng nghĩa mua con nô lệ cả đời cho riêng mình như thế này. Ở đây, mình chỉ nói đến bộ phận đàn bà đích thực trong tình yêu và hôn nhân, mình không nói tới những loại đàn bà lấy thân xác đổi đàn ông có tiền nhé.
Trên những tờ báo chụp ảnh những căn bếp tuyệt đẹp, sạch sẽ, láng o và kèm theo đó lời khen nữ chủ nhân này nọ, mình thấy không đúng, một căn bếp chỉ cần sạch, gọn một tí là đủ điều kiện, bởi người phụ nữ hay nấu ăn thì bếp phải dính dầu, dính mỡ, dính thức ăn, muốn làm sạch thì cũng cần thời gian và sức khỏe, chứ làm xong một đống việc có khi tắt hơi rồi cũng nên. Sạch sẽ gọn quá chỉ là trò xếp đặt hoặc nữ chủ nhân chả bao giờ bén mảng tới cái bếp, đừng vội khen chứ , ngốc quá.
Cánh đàn ông ạ, xin hãy nhấc bỏ những cái mỹ từ mà các vị cứ nhét cho đầy mồm, đầy trí não của đàn bà đi, hãy để họ được sống như một con người.
Chừng nào nhận thức chưa thay đổi , thì chẳng nói gì được chị ơi !
Trả lờiXóa