Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

Nhảm ngày 2

Trong lòng mình chưa bao giờ nghĩ đến hay thèm khát sự nổi tiếng, mình khoái viết bởi vì viết ra được những điều chất chứa trong lòng thì đầu mình bớt căng thẳng, mình lại hay bị cái bịnh là tăng cảm xúc, bởi vậy càng tuôn ra được mình sẽ bớt stress, đơn giản là thế. Ấy thế mà có kẻ trên mạng nhảy đông đổng lên chửi mình rằng bởi mình ganh ...tỵ không nổi tiếng bằng người khác nên mình hay chửi người ta. Một sự hiểu biết nhỏ nhoi về hai chữ " dân chủ" như thế còn chả hiểu thì đấu tranh cái gì? Muốn mình mình mở miệng còn bịt mồm người khác thì khác nào bọn độc tài? Đồ con vịt!
Bữa hổm đọc đâu một câu " Cho dù anh chửi tôi, nhưng tôi nguyện suốt đời đấu tranh cho quyền của anh được nói!"
Viết lách cho nó vui cho nó thoải mái tinh thần mà lại còn bị gò nhau trong ý tứ, ý tưởng được giãi bày- Đó là các bạn đang cầm tù chính bản thân mình!
Tự do đi, hãy tự do phóng khoáng từ tư tưởng của mình và là chính để cho người khác cũng được tự do.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét