Chơi Mul thì cũng rất vui, tuy rằng
nhiều thị phi , lắm chuyện ruồi bu nhưng sàng lọc mấy trăm
người bạn mình cũng có gần hai chục bạn thành bạn thiệt
ngoài đời.
Và Mul cũng là đời có tan rồi có hợp, có hợp
rồi lại tan như bong bóng xà phòng, có cái tan để lại những
nỗi buồn vô cớ, đôi lúc ngồi ngẫm lại thấy nhớ,...Chả biết
nên cười hay nên khóc.
Hồi đó về bên Mul, up lại cả đống bài
bên Yahoo, tuy rằng chả có ma nào đọc nhưng cứ up lên - nghĩ
trong lòng Mul này sẽ tồn tại gần như mãi, ai dè mới vài ba
năm Mul lại đi tong.
Những kỷ niệm buồn vui làng Mul nhiều ghê
lắm, hồi đó bọn con nít add mình làm bạn đông ghê, chúng nó
off line ở nhà mình hai trận, sau đó bỗng dưng chúng nó biến
mất, Mul không hợp cho những bọn trẻ con vui chơi ồn ào, nó
trầm trầm điềm tĩnh cho cái đám già già một tí trụ lại.
Hồi
ấy lỗi tại mình mà nhỏ An hoài nó giận mình nó rì mu mình
luôn vì cái tật xăng xái, thấy con bé một mình, lúc ấy nó
lại bịnh nữa, xăng xái gọi ngay anh chàng quen trên Mul, có chat
qua webcam biết mặt biết nhau kha khá ở bên Úc giới thiệu cho
nhỏ An, lại còn cho địa chỉ cho ông nội kia nữa chứ thế là
nhỏ An trốn chối chết, nó gọi điện về càu nhàu loạn lên, nó
giận...cho tới năm rồi nó về mới hết giận ặc ặc...
Năm ấy
gần tết , mình bán gần như cạn kiệt những gì cần bán để xoay
sở cho công ty, mình phải chuyển văn phòng về nhà và co cụm
lại để còn tồn tại- Người bạn mà mình thích cái mỏ nó nhất
vác cả một túi đến trả dùm mình món nợ văn phòng và di
chuyển văn phòng về nhà, món nợ ấy khắc cốt ghi tâm- Sớm muộn
gì không tìm lại được tiền bạc thì cũng sẽ bán nhà mà trả
nợ. Mang ơn bạn ấy đó là điều mình luôn nhắc chính mình luôn
phải sống tử tế với tất cả mọi người khác.
Chị Chiều chị
ấy biết mình đang bị bó rọ thời ấy, chị ấy xót ruột cho
cái Hổ, chị ấy biết cái Hổ không có Tết , ngày mùng 6 Tết
chị ấy chắt bóp tiền lời, tiền lãi, dúi tay mình cho qua cơn
ngặt nghèo...mình rơi nước mắt, vừa mắc cỡ, vừa tủi thân vì
đang từ chỗ làm ăn phát đạt mà bụp một phát thành chết đói-
suýt nữa đi ăn mày...mà nguyên cớ thì có lẽ nhiều người biết
lắm.. Tớ tự trách tớ sao tin người, xài người kiểu nuôi ong tay
áo, nuôi cáo trong nhà.
Bởi thế ai dám bảo blog chỉ là ảo, đời thật, việc thật và tớ là kẻ phải chịu ơn của đời . Chịu ơn blog.
Những
chuyện thị phi thì tớ cũng dính nhiều vô kể, kể ra thì có
lẽ bảy ngày bảy đêm chưa hết nhưng cũng thấy ngộ nghĩnh với
đời muôn mặt.
Đầu tiên là dính chuyện với em Sun khùng, tại
mình lúc ấy chưa biết Sun khùng là con ông Vinh quen bà già, nên
thấy nó chửi người sắp chết quá thì phang hai ba cái còm bên
nhà anh Hoàng, sau đó bò sang nhà nó xem , thấy ảnh bố nó
mình mới biết là quan hệ dây mơ rễ má với nhau từ đời cổ lố
hủ nào, ngày xưa mình hay gọi bố nó là bác Vinh Bói. Ông Vinh
Bói này thì đến xem phong thủy nhà mới mình cũng hai lần hồi
sau khi xây dựng nhà chừng vài tháng. Mình viết Pm cho nàng Sun
khùng cũng đàng hoàng, nghĩ là chỗ quen biết bên cha mẹ, chỉ
nói đơn giản là bỏ qua được gì thì bỏ, đừng ác miệng với
nhau. Thế thôi mà nó nhảy đổng lên réo ba đời nhà mình ra nó
chửi, mẹ mày, chửi tao, á, tao chửi lại, thế là một loạt bài
chửi nhau với sun khùng ra đời. Ặc, Bỗng dưng mình thành kẻ
thù truyền kiếp của con điên ấy.
Mà chuyện con này cũng liên
quan nhiều người lắm, nhất là Con heo Lười, nó làm một phát
còm bài đám ma bên nhà CHL thế là nhà CHL dzọt lên tới mấy
trăm cái còm, mà còm vui nhất là con bé Fiona nó chửi, đọc
cười lắn!
Cũng từ đó quen thằng bé ấy, quen luôn ở ngoài
đời hồi đi Kontum, Đà lạt. Coi nó như con mình vì nó chỉ hơn
con Chít có hai , ba tuổi gì đó...Cũng quen mấy đứa be bé
nữa! Thế rồi cũng má má , con con...đang vui vẻ, bỗng nhiên
mình nghe giang hồ đồn mình mê dzai chẻ nên mời mọc lên nhà
hoài...té cái đùng! Nín luôn. sợ, đếk dám chơi với con nít
nữa. Hỏi sao không sợ? Mẹ ! già hơn quả cà, để đám con nít nó
trèo lên đầu ỉa bậy cho, ngu chứ sao nữa! Nấu ăn cũng mệt
sức, nhọc công, vừa ăn lại còn vừa chửi nữa thì thôi chứ ngu
làm gì nữa!
Ối dzời, mà thấy nhiều chuyện thị phi quá xá
chời, nhớ nọ lộn qua kia, chưa kể là đầu dây mối nhợ dắt díu
từ thời 360 Dà hú dính líu tới con Lucifer bị mấy cái đứa
nảo đứa nào như ma chửi bới đầy trên blog mul nữa!.
Mà công
nhận là từ hồi mấy em an ninh làm mình thất nghiệp dài cổ
lại khiến cho mình quan tâm tới xã hội, chính trị nhiều hơn
mới chết. Ta bà chửi rủa tứ xứ, viết lách lạch cạch đâm ra
giỏi văn hơn tí tẹo. Thôi thì cam chịu được này mất kia...Già
hơn là có kinh nghiệm hơn tí, chỉ mỗi tội vẫn còn ngu theo
thói quen.
Mà công nhận cái Mul này chơi lâu thấy gắn bó ghê nơi...Quên chưa kể đầu cua tai nheo vụ thằng La68.
Hồi
đó bỗng dưng xuất hiện cái nick la68 vào làm quen mình, làm
quen rất khéo là thông qua một đứa em của mình, sang thấy thuộc
laoị biết viết lách, thông mình hiểu biết hay hay thế là tám,
cho số điện thoại, hắn gọi mình ngay hôm Tết, lại nào là bị
ốm, bị căng thẳng than vãn, mình thì chỉ là tư cách người
nhớn hơn nó, khuyen nó uống thuốc này nọ rồi thôi, đùng phát
nó gọi điện ghé thăm mình, hơi bất ngờ, nhưng cũng nghĩ quen em
mình thì chắc không sao. Mẹ cái tính tin người...Thế là thành
thân thiết, nó đến nhà mình ở vài ngày mỗi khi nó đi công
tác Sg nữa chứ, ấy thế mà mình ngu, cái này là ngu tệ hại
này, chả hề xem chứng mình hay xác nhận coi địa chỉ thật của
nó ở đâu..ặc.
Sau đó nó chơi lừa mình cú là mua đồ dùm
cháu mình mà thiếu tiền thì kêu mình gửi gấp thêm số thiếu,
te te đi gửi, hỏi cháu, cháu bảo có nhờ mua gì đâu, té ngửa.
Lại thêm vụ nhờ nó làm dùm 6 cái chén đá non nước nữa chứ.
Hóa ra nó chỉ lừa vòng quanh, hết người nay đến người khác,
chỉ cò con một vài triệu chứ không nhiều. Mình đòi sát rạt
tới bến- tìm ra cả số nơi nó làm ( qua một lần nghe nó kể)
gọi điện đòi cho bằng được- nhục quá phải chuyển trả mình đủ
số ba triệu. mình công khai hết trên blog.
Ấy thế mà qua mồm
con Sun thì thành ra bị lừa mấy chục triệu rồi thêm một đứa
nhà báo bẩn nào đó viết phông lông rằng thì là mà lừa của
rất nhiều người mỗi người mấy chục triệu. Thấy chưa, con gà
mái rụng một cọng lông đuôi đi lòng dzòng thành ra con gà bị
trọi hết cả lông!
Chưa hết, bị mấy em chống cộng cực đoan
bẩu mình là tay chân của an ninh , đi lừa các "nhà dân chủ" (
chứ không phải "lều " dân chủ nha) để bắt các blogger. Oạch nâng
bi mình phát gúm, may mà mình rụng hết bi nên không bị trúng
kế mà lảm nhảm dài hạn thế...Vui đáo để.
Mà ai bảo là
đọc còm không cảm xúc chớ? Nhiều cảm xúc là đàng khác nhưng
có điều ghiền blog quá đâm ra lại bị tự kỷ- hay lảm nhảm một
mình...mà còn khoái đọc còm để mà ý kiến ý cò. Vậy á, ra
đám đông thì ngồi cười trừ hông hà, chả tự kỷ là gì?
ôi, mul là cả một thế giới với ô cùng hỉ nộ ái ố,
Trả lờiXóachị nhỉ?
cũng ngộ nghĩnh đấy chứ...
XóaCũng cái tội tò mò và rảnh rang quá mà ra hết...tự chuốc mệt khg mà...đứa nào cũng con con mà mà y như một mẹ sanh ra vậy...chừng ho hen ói mữa...sao khg má má con con...chị chị em em nữa?...ham hố cho cố vô...khg sao mà nói hết lời được với bà.
Trả lờiXóaNghe rùi mà, mắng hoài...iu mày lắm á, hôm tao ôm mày, tao chảy nước mắt á con...
XóaEm cũng khóc tại bà khg thấy thôi.
Trả lờiXóaCả hai đều giấu nước mắt hén An!
Trả lờiXóaĐu, danh sách bạn bè éo có mềnh!
Trả lờiXóaỦa có mà, add từ đời nảo đời nào òi! An Hoài ơi, làm sao add cha Lông vào cho chị đi!
XóaTui add ông tới ba vòng kết nói : Gia đình, bạn bè, họ hàng mul kìa...
Trả lờiXóaAn à. An ơi, add bạn sao chỉ chị cái.
Trả lờiXóaĐọc bài này rồi tự làm cho biết đi...khg có kêu réo:
Trả lờiXóahttp://anhoaipham.blogspot.com.au/2012/08/cach-add-friends.html
Chào chị ! Hồi xưa dù không quen nhau bị chị tự nhiên đập cho một phát sợ quá ! Chạy :)
Trả lờiXóaGiờ vào đây đọc ẻn này thấy chị là người có tấm lòng và đâu có zữ zằn ...đâu nà !
Mul tuy luxubu nhưng giờ sắp tiu cũng cho mình nhiều cảm xúc phải không chị ?!
Chúc chị có thật nhiều niềm vui trong cuộc sống chị nhé ! :)
Chào Vườn Khuya, mình xin lỗi nếu mình có gì sai sót với bạn, có khi mình chưa nhớ ra chuyện gì, xin nhắc dùm mình nhớ...Mình hay to mồm, ruột ngựa, đừng giận mình nha.
XóaĐồng bọn kéo nhau tụ tập một chổ cho dzui...! hihihi...
Trả lờiXóaỪa, lão add nick tui cái đi, tui chưa biết add nick nữa lão ơi!
Xóa