Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

Lảm nhảm vô duyên!

Ba mươi tuổi, tuổi vừa chín tới của đàn bà, có một con gái xinh xinh và lại độc thân, nó là một tâm điểm của khá nhiều vệ tinh xung quanh- loại đã ly dị, loại chết vợ, loại ly thân , loại chưa vợ, trẻ có, già có, trung trung có..., con bạn nó cũng vừa tái hôn lần nữa, nó thì lửng lơ cá vàng chả muốn rước nợ vào thân và khoái được tự do theo ý thích.
Thằng trai tân mê mệt nó, nhưng gia đình thằng đó ra điều khó chịu vì 'con giai bà cao giá" lại đi theo gái nạ dòng...Lòng kiêu hãnh và hiếu thắng khiến nó tự nhủ " chinh phục cho bằng được cái nhà đó rồi đá cho bõ ghét!" Bằng thái độ chân thành và tận tụy, một năm sau nhà đó đổ gục và đánh tiếng mua đồ sang nhà nó làm đám nói hỏi vợ...Canh đúng lúc cao trào nhất nó nói lời chia tay với trai tân và nói thẳng với mẹ tên đó " đừng có mơ mà tui chịu làm dâu bà"...Thằng ôn gục té, ốm còn đâu 45 ký...Nó tưng tửng vui vẻ vì đã thắng cái thứ quan niệm cổ lỗ sĩ trai tân, nạ dòng.
Nó chọn lão sồn sồn hơn nó 10 tuổi, cao hơn nó cả cái đầu vừa theo hai nghĩa : đen và bóng- mê nó, yêu con nó- cũng đã qua  lần đò. Thế cho nó hạp. Yêu ban đầu nó cũng tính chỉ chơi chơi cho nó vui, ai dè đâu qua thời gian nó yêu thiệt, nó yêu đắm đuối lão và gật đầu làm vợ lão. Quay qua quay lại thấm thoắt làm vợ lão hơn 20 năm lẻ, từ lúc trắng tay tới khi có chút đỉnh làm nhà, tình yêu cũng có khi đầy khi vơi, khi đằm thắm mãnh liệt khi thì choảng nhau u đầu mẻ trán- nhưng vẫn cứ yêu.
Ai không tin định mệnh chứ nó tin sái cổ, bao nhiêu thằng rè rè vây quanh nó sao chả yêu, đúng một phát yêu cái lão ở đẩu đâu đâm vào nhau như sao quả tạ? Ngộ thế đấy, tử vi của nó bảo " lấy chồng lâu bền chỉ có lấy người xa xứ..". Đúng như Thánh nói vậy...
Hai mươi năm mà hai đứa nó vẫn cứ như mới yêu nhau đâu đó thôi, chưa chán, chưa ghét và không thể thiếu nhau. Nó hâm tợn luôn, mỗi ngày đều hỏi "  yêu em chứ? " và ngàn lần như một " Yêu chết luôn ấy !" kèm theo một nụ hôn nhã nhặn lên môi. Nó vần vò đầu lão, nhìn thấy nhiều sợi bạc quá, nó xót xa và bỗng dưng nó hãi , nó hãi mông lung...và yêu thêm lão nhiều hơn nữa. Lão cũng thế, mê vợ như điếu đổ. Hai đứa nó luôn cầu nguyện cùng nhau đi hết quãng đời còn lại- đứa U70, đứa U60. Mong là thế.
Tình yêu đích thực muốn được khẳng định thì ít nhất cũng phải qua vài chục năm, qua nhiều biến cố mà vẫn bên nhau - chứ mới lấy nhau vài năm chắc chả dám tin tương lai đi đâu về đâu...Nó tin vào số phận.

4 nhận xét: