Mình nuôi chó phải nói là nhiều nhiều lắm, ít cũng phải năm đứa, nhiều thì mấy chục. Nhớ hồi 2004 vì chó Phú quốc mắn quá mà từ hai con mình bị vỡ kế hoạch thành 32 con chưa kể chó bố mẹ và ba con bẹc giê, với 10 em chihuahua với Fox và một em cẩu tạp chủng, hai em bị liệt người ta quăng, mình đem về chăm sóc....
Mình phải đi làm rất cực, giao cho cô giúp việc trông đàn chó, chỉ cho ăn và thả theo giờ, còn thức ăn, gạo là mình nấu sẵn cứ bốn ngày một lần nấu bỏ tủ lạnh thế là đặt nồi cơm rồi trộn thức ăn cho bọn nó- tất cả lũ đều được chích ngừa đầy đủ, ăn uống tử tế, chúng nó đứa nào cũng tròn ủm láng mượt. Khách tới lần đầu ai cũng tưởng trại chó bán. Một tuần mình phải nghỉ làm một ngày để tắm cho hết bầy từ sáng 8 giờ cho đến ba bốn giờ chiều mới xong.
Mỗi khi đi làm về cả bầy chó xúm xít, đứa liếm mặt, đứa cạp tai , đứa cắn quần áo mình lau nhau đặc nghẹt, mình vui trong lòng chịu không nổi, mà đứa nào cũng thơm lừng nức mũi- phòng kho mình làm riêng hẳn một phòng cọ rửa, lót ổ cho 34 con Phú quốc, chuồng lớn mấy anh bẹc giê, còn mấy đứa nhặt về thì chăm trong hành lang trong nhà, chó bé xíu thì ở trong phòng trong nhà. Chúng nó là bầy đàn nhưng rất có trật tự, sáng ra tới lượt bầy nào ra đi ỉa đái là bầy đó ra, bầy khác chờ tới lượt. Thú vị, hàng xóm cứ luôn chờ mình thả chó mỗi sáng để đứng cổng ngó chơi như sở thú...
Nhớ con cẩu tạp chủng lúc mình nhặt đem nó về là máu bê bết, nguyên một đường chém trên lưng dài hơn hai tắc, lòi cả cơ thịt ra, mình bế nó đi thú y chỉ nghĩ nó chết mất, may vết cắt mấy chục mũi, tắm sạch, chich ngừa hơn tuần, nó khỏe lại, mình ôm về nhà nuôi. Nó khôn cực kỳ, nó biết cả lùa gà vào chuồng mà không hề cắn. Hay nữa là có đàn Phú quốc nhà mình tiệt không còn có con chuột nào- chỉ mỗi tội sân vườn đầy hố vì lũ nhóc đào ra nằm chơi...
Hai đứa chó què, liệt là do con bé con mình nhặt ngoài đường vì tội nghiệp mà đem về cho mẹ nuôi. Chúng nó bị đồng huyết nên liệt bẩm sinh, mông, cu lở lói đầy mủ, mình chăm cả ba tháng trời mới lành lại, ngày nào cũng rửa nước muối, vệ sinh bằng cồn iod, bôi thuốc- chúng nó lành hết , mập ra, lông mọc lại vàng ươm, nhưng có điều chúng đi hai chân trước lết lết cái đít để di chuyển cho nên mỗi lần chúng đi vệ sinh xong là mình lại phải rửa ráy lau chùi cho bọn nó. Hơn một năm, trời trở lạnh đột ngột, cả hai cún què bị viêm phổi cấp- đồng huyết là chó rất yếu và hầu như kiểu suy giảm miễn dịch nên dễ bịnh. Mình đem bọn nó đi đến bác sĩ thú y- chữa ba ngày, chúng nó chỉ yếu lả đi, cuối cùng mình phải yêu cầu bác sĩ tiêm cho chúng nó đi...Ngồi mà run rẩy...thương từng ngày chùi mông, chùi cu chữa bệnh cho chúng nó- thôi thì cũng là số chúng nó hết duyên với mình.
Rồi người làm khó dễ , nghỉ việc, mình phải kêu chủ Phương Anh lên bắt hết đàn Phú quốc về, bán hay cho gì cũng được chỉ mỗi điều kiện không giết , không ăn, chỉ cho người thực sự nuôi chó. Nó hứa, và làm đúng như đã hứa...Mỗi lần mình đi về, vào phòng kho, hụt hẫng, ngẩn ngơ vì nhớ đàn cún ấy mấy tháng trời...nhưng cũng may, đem đàn ấy đi thì gạo chỉ còn tốn 40ký chứ không còn 120 ký /tháng như trước...Cá nục chỉ còn tốn 5 ký thay vì 30 chục ký...
Con cẩu tạp chủng nó giành ăn, nó cắn chết con fox Hin của mình, giận quá, bỏ bao đem cho hàng xóm ngoài Bà điểm, nhà họ rộng lại không có chó. Khóc vì fox Hin cả tuần, sưng hết cả mắt..Đùng phát, thả ba đứa bẹc giê chơi ngoài sân chiều tối, mình đi toilet, nghe chó hộc lên, chạy ra thì hai thằng đực bẹc giê bị xùi bọt mép giãy chết do ăn phải bả độc, mà thời gian mình vắng mặt chỉ 20 phút chứ mấy. Lại khóc tiếp...còn có mỗi đứa là Rocky nó đang chơi trong phòng kho thì không sao.
Nuôi chó mãi miết mình thấy mình như con trẻ, chơi với chúng nó thật vui và lo rạc người mỗi khi chúng bị ốm hay trẹo chân đau cẳng.
Bây giờ chó mèo nhà mình hư như quỷ, tha hồ bị mẹ mắng không sợ, hễ cứ nằm xuống đệm một cái là nguyên một đám lau nhau vây cái đầu mình để được hôn hít, leo lên ngực để nằm cho êm, đứa nào yếu thế hơn thì xuống chân mình ngồi nhẩn nha liếm chân mẹ ...cũng là yêu mà...
Mẹ mình sáng nay càu nhàu " chó mày hư quá đi...mày chiều cho lắm..cả chó lẫn mèo..lẫn con mày luôn, lúc nào cũng réo mẹ hầu" . Nghe bà già xót con mắng thế mình bật cười ngồi ngẫm ngẫm viết bài tản mạn này chơi...quả thế thật chúng nó hư chịu không nổi, Pensee nó lên chơi với mình mà cứ nói chuyện với mình là Jinjoo háu mỏ vào mặt Pensee gừ gừ, lảu bảu làu bàu...cười chết. Mình chưa bao giờ quất roi nào lũ cún lũ mèo của mình cả. Lại còn như kiểu tâm thần là hay nói chuyện với mèo với chó, rồi chúng đáp lại bằng tiếng kêu meo meo, hay khèo khèo tay mình, hay lăn xả vào lòng đòi bế...Hư thật.
Hôm nào hẹn đi Bb xuống cắt tỉa cho con chó bị H xởn lông xấu xí .
Trả lờiXóaBữa nào H đón BB, nhưng lúc nào tiện cho nàng?
Trả lờiXóa